Sunday, July 24, 2011

Dao Dien THANH QUYNH - Cậu bé khu lò gạch

Mồ côi cha có nhiều mẹ ,nhưng lại không ở gần người mẹ nào. Nguyễn Anh Khoa đã khăn gói vào Sài Gòn trong một tâm trạng bơ vơ lạc lỏng như thế.
Nguyễn Anh Khoa sinh ra một gia đình nghèo của khu lò gạch ….làng tân vạn một vùng quê của TP Biên Hòa tỉnh Đồng Nai ..nhà có sáu con trai ,khoa là út .người ta nói giàu út ăn nghèo út chịu …..có lẽ cũng đúng .khoa vất vả ngay từ nhỏ ,mang tang cha đúng vào 27 tết .cậu út chưa mơ kịp chiếc áo mới ,củ người mà mới ta ,thì đã phải chiếc áo tang .con tàu bị mất toa đầu ,nhà càng lâm vào cảnh khốn cùng .không gách ván nổi một nách 6 con ,mẹ đành phải gởi bớt thằng út ,cái thằng nhỏ dễ thương nhất trong đàn con , cho người khác nuôi . có lẽ số của khoa .không gặp mai mắn về tình cảm gia đình , nên chẳng bao lâu , người mẹ đở đầu cũng kg còn đủ điều kiện lo cho thằng con nuôi , lại dắt nó cho ma sơ nuôi dưỡng .năm 75 ma sơ phải về pháp . bé khoa lại gởi cho người khác nuôi .cứ thế .cậu bé 3 tuổi của khu lò gạch cứ long đong , hết người mẹ này đến người mẹ khác , cuối cùng thì bị trả về cho
gia đình
Bé khoa bắt đâu từ một cuộc sống mới ,cơ cực hơn vừa đi học vừa đi làm ở khu lò gạch , mà với một đứa bé còn non nớtthi2 biết làm gì/ ?ấy vậy mà ngày nào , nó cũng cố ì à ì ạch ,bê từng cục gạch ,, vác từnh bó củi .từng ụ đất .nó lớn dần theo năm tháng nhọc nhằn,miễn sao kiếm được đồng nào hay đồng nấy mang về cho mẹ .năm 13/ 14 tuổi , anh khoa phải theo chế độ học 2 năm 3 lớp để theo kịp giáo trình và có thời gian đi làm thêm .16 tuổi với những chuyển biến của tuổi trăng tròn , khoa bắt đầu biết mơ biết mộng ,buổi trưa , tranh thủ giờ nghỉ ,khoa ra song nghe lẹ thủy minh vương hát cải lương, rồi …….mơ mộng ……..một hôm có các giáo viên sinh viên trường sân khấ u 2 ,về diễn ở đình làng .khoa còn nhớ cô giáo an ,một giáo viên của trường , tình cờ nghe giọng hát nghiêo nghao của khoa .cô gợi ý sao kg xuốg tp thi thử vào khoa cải lương ? bắt đầu từ đó , ngày nào khoa cũng tư lự , đêm nào khoa cũng nằm mơ thấy mình ca diễn trên sân khấu …..có lúc mình biến thành chú minh vương ….khi oai phong làm tướng quân xông ra trận.lúc lại xên xang áo mão của vua …….bạn bè của khoa , kể cả những người làm công .chung với khoa đều khen mày làm kép được đó nhe ?
Thân phận kẻ xa nhà
Một ngày đẹp trời , khoa quyết định vào sài gòn đăng kí vào trường sân khấu 2 …có lẽ đây là duyên nghiệp … nên khoa thi đỗ . cầm mảnh giấy báo thi trúng tuyễn trong tay …tai khoa cứ lung bùng , mắt hoa lên , ô ,, thằng bé lò gạch sẽ trở thành diễn viên . thế nên đó chỉ là niềm vui của riêng khoa đã gặp lịa sự phản đối kịch liệt của gia đình .. trước mắt khoa chỉ có 2 sự chọn lựa … tiếp tục công việc hiện tại ..hoặc chập nhận sự từ bỏ của gia đình để vào sài gòn theo đuổi niềm đam mê của mình … khoa còn nhớ rất rõ .. ngày 26 / 03 / 1988 khoa rời làng ,chỉ mang theo một bộ đồ đã ngả màu cháo lòng suốt con lộ ra dường cái . khoa cứ vừa đi vứa khóc ,nghĩ thương mẹ tuồi đã già …mà phải còn vật lộn với cuộc sống khó khăn …..mà các anh của khoa thì đếu có gia đình , có những mối lo âu riêng của họ ,,, nếu khoa kg đi thì biết đến bao giờ … … đổi đời ,,cải thiện đời sống cho mẹ
Tình người
Nhưng để được thực hiện được ước mơ cũa nình , khoa sắp phải đối đầu với nhữnh khó khăn mới dành cho một thanh niên tỉnh lẽ .. bốn năm làm sinh viên hệ b khoa cải lương đầy những nổi buồn tuổi . muốn về mẹ mà kg co 1 tiền vế x e .. may có tiền xe đi thì kg có lượt xe về ,các đàn anh chị trong nghề như ? chuyên viên hoá trang PHAN HIẾU .PHƯỚC SANG CÁT PHƯỢNG.LÂM VĂN TÈO HỮU CHÂU VVV,,, luôn luôn tìm lời động viên …còn hoàng mập giúp đở giúp từng kí gạo , đôi đũa .. đôi khi có đóng quảng cáo …. Cùng các bạn thì cũng có làm để kiếm thêm thu nhập ..như bột giặt daso ..với mỹ uyên .. rồi khoa được quay ca nhạc caraoke… khoa cứ lầm lầm lũi lũi như con ong cái kiế n .. thấy cậu học trò hịu thương chịu khó …đạo diễn lê thụy tạo điệu kiệu cho khoa có thêm thu nhập . buổi sáng … khoa phụ gữi xe ờ trường học ..bổi tối đến nhà lê thụy giúp việc nhà … là con trai nhưkhoa rất thạo việc nội trợ . từ gữi em ..giặt đồ.cho đến nấu ăn . khoa kg lấy tiền công . chỉ mong có cơm ăn là được rùi … nhiều khi nhìn cảnh gia đình thầy hạnh phúc .đầm ấm , khoa chạnh lòng nhớ nhà . sáng thức dậy .., nước mắt ước cũng hết gối nằm .. ngày nào cũng vậy đi bộ rã chân từ trường về nhà thầy … .. rồi từ trường về nhà thầy. đường xa mất nhiều thì giờ .. và sức khỏe? khoa mơ ước có một chiếc xe làm chân … kí ca ki cóp .., nhịn ăn nhịn mặc .nhưng khi để dành được đủ tiền mua xe … thì lại bị hụt 500 ngàng đồng vì xe tăng giá .. cuối cùng khoa đành đánh bạo đi vay tiện …có xe kg có khả năng chi trả co họ đến nổi bị họ đánh tơi bời ngay trong quán bar khoa đang trình diễn .. sợ thầy lê thụy buồn nên khoa nối dối xe đang trùm mền và tiếp tục đi bộ .vô tình con của thầy lên nhà thấy chủ nợ đến đòi tiền nên khoa mới biết sự thể /
Dườnh như định mệnh luôn thách đố khoa .. cho khoa nhiều gian nang trướ khi gặp may mắn năm 92 thầy của khoa là đạo diễn trấn ngọc giàu đưa khoa về đoàn kịch tp vào thập niên 90 thời trang chỉ mới le lói chứ chưa rầm rộ như bây giờ //khoa cùng lê công tuấn anh .. quyền linh .trịnh kim chi …mới tập tễnh làm chương trình tạp kĩ lưu diễntừ nam chí bắc để có vốn sống và kinh tế nuôi nghề ….diễn ? sau khi lê công tuấn anh qua đời thì đoàn tạp kĩ này cũng tan tác luôn ? khoa trách ra làm thời trang cho đoàn kịch nói rồi cho đoàn kịch điện ảnh
Tốt nghiệp t rường sân khấu 2 cũng đồng nghĩa với việc rời kí túc xá.. khoa lại đau đầu vì chỗ ở ,,, anh hùn tiền với quyền linh hoàng sơn thêu nhà ở thu nhập khi có khi kg ? cứ thế 3 anh em đã hơn 30 lần dọn nhà trong 1 năm
Thử thách mới
Cũng trong năm 92 …khoa lại thử thách mình một lĩch vực khác điện ảnh như dườnh như số phận của khoa làm việc gì thì cũng tử sự lận đận . năm đầu thi rớt , rồi lại thi nữa , là dân cải lương bước qua điện ảnh ,khoa phải nhận nhiều thua thiệt và nhất là có một chiều cao khiêm tốn chỉ cậy vào điễm diễn xuất.nên lần nào cũng vào bán kết thì …….. chấm dứt phải liều chỏng .. đến 4 lần kì thi thì mới đoạt giài diễn viên triễn vọng 1998
Năm 99 khoa được chi trịnh khi chi giới thiệu về thới trang ánh linh. Có năng khiếu thời trang và nhiều ý tưởng sáng tạo khoa lại thiếu phương tiện để phát huy lắm khi diễn xong kg có tiền giặt đồ cho sạch . vậy mà khoa cứ say mê nghề như một duyên nghiệp kg thể tách rời xa nó được ?mãi đến năm 2000 nhóm thời trang của khoa mới có chút tiếng tăm
Tôi chưa bao giờ hối hận đã cống hiến cả tuổi thanh xuân cho niềm đam mê của mình mặc dù t uồi trẻ của tôi kg có nhiều may mắn …..tôi lại nghĩ giá mà quya nghược được thời gian và tôi có được nhận thức như bây gới ,,, thì có lẽ cuộc đời tôi tốt đẹp hơn……
Khoa ước mơ có một sân khấu riêng để gời gấm những ý tưởng sáng tạo của mình về thời trang được thầy hà quang văn hiệu trưởng trường sân khấu 2 gợi ý cho khoa mở một sân khấu ca nhạc … thời trang diễn định kì 2 ngày cuối tuần tại trường khoa mừnh như bắt được vàng ,,,, thế làn có bao nhiêu vốn liếng ..anh đều đầu tư cho sân khấu 125 cống quỳnh với sự hợp tác của người mẫu vân thanh thanh ..từ đó thời trang thanh quỳnh đóng đô ở 125 cống quỳnh cho đến nay anh khoa / bây gời là thanh quỳnh . thường xuyên đưa nhóm diễn tại nhà văm hóa phụ nữ .. 126 . trống đồng
Chút màu hồng
Có lẽ quỳnh đã qua hết vận đen nên công việc của nah ngày càng phát triễn vẫn tiếp tục làm đạo diễn độc quyền cho thời trang sỹ hoàng . ngoài ra ,, quỳnh còn được một hãng phim hàn quôc đầu tư cho học đàng tranh cho họ để tham gia một phim cho họ ..học anh ngữ sau này có thể làm trợ lí cho họ ? đi đâu anh cũng kè kè quyển tập ,,ngồi đâu anh c ũng lẫ m nhẫm ,học bài trong ngày . hơn 10 năm trong ng hề ba chìm bảy nổi mà anh vẫn còn gữi được sự chịu thương chịu khó thấp sáng được ngọn lữa trong tâm hồn , vẫn chảy nước mắt khi đến ơn nghĩa của những người từng dang tay nâng đở anh trong những giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời .
Anh đà sắm cho mình chiếc xe mà kkg phải hồi hộp bị lấy đi như trước đã dành dụm mua được ti vi cho gia đình ? đã xao diệu bằng cơn giận của bà con họ hàn g bằng những bước đi khởi sắc của mình và đang cố gắng làm việc để chạy chữa căn bệnh ung thư cho mẹ …..
Mỗi khi hồi tương những ngày qua ,quỳnh có thể khóc nức nở như trẻ thơ .anh vẫn khao khác cái xao đầu của bố ..một lời ru của mẹ . vì thực ra hơn 30 năm qua . kể từ khi sinh ra đời và lớn lên ? anh đã bao giờ sống trong vòng tay ấm áp của bố mẹ đâu?